Giả Thuyết Thứ 7

Giả thuyết thứ 7 hay Cuộc đấu tay đôi trên những xác người?

Nếu có kẻ làm anh chướng mắt…

Nếu nghệ thuật giết người với anh là một thú vui…

Thì chẳng gì cản trở anh một công đôi việc: vừa xử lý chướng ngại vừa giải trí đôi chút, dĩ nhiên theo cách kín kẽ nhất để không ai lùng ra.

Một chiều mùa thu, hai người đàn ông tự phụ tài hoa của Luân Đôn thượng lưu đã bảo nhau như thế. Và để cho thăng hoa, họ đem lồng một công đôi việc ấy vào hình thức đối kháng, một kẻ sẽ giết người rồi giăng bẫy, ngụy tạo chứng cứ, bày biện hiện trường giả sao cho kẻ còn lại bị buộc tội sát nhân, bị dồn vào chỗ chết, cuối cùng cấu thành một án mạng đôi. Nhưng chính kẻ đó cũng có quyền phản kích bằng mọi cách, kể cả cách giăng bẫy tương đương.

Màn quyết đấu đỉnh cao này, cuối cùng không đơn giản kết thúc bằng cái chết của nạn nhân được chọn, bởi sự vô nhân đạo sẽ phải trả giá. Cũng không chỉ là cuộc so găng giữa hai nghệ sĩ, mà đã xoay sang đấu tay đôi giữa tội phạm và công lý, bởi mạng người chưa bao giờ là thứ để mua vui.