Tớ Muốn Ăn Tụy Của Cậu

“Tôi không biết về ngày mai của tôi - người vẫn còn thời gian, nhưng tôi đã nghĩ ngày mai của cô ấy - người chẳng còn mấy

thời gian đã được hẹn trước.

Cái lô-gíc xuẩn ngốc gì thế này.

Tôi đã nghĩ thế giới này sẽ ưu ái trước sinh mệnh của một cô gái mà những ngày sống chẳng còn là bao.

Đương nhiên, làm gì có chuyện như vậy. Đã không như vậy.

Thế giới không phân biệt một ai.

Nó không nương bàn tay tấn công bình đẳng ấy với bất kỳ ai, kể cả tôi - người có một thân thể khỏe mạnh, hay cô ấy - người

sắp ra đi vì căn bệnh nan y.”