Không phải tuổi thơ nào cũng trôi qua êm ấm: Bố ở trong tù, mẹ đi vẫy khách, Ngụy Khiêm sống dật dờ giữa dòng đời như cọng bèo trôi. Năm gã lên năm, mẹ đi bước nữa, cuộc đời cho gã một ông bố dượng, một đứa em gái chung nửa dòng máu đỏ, một bà mẹ hoàn lương, vài năm “hạnh phúc”. Nhưng rồi một tai nạn xe hơi đã mang hạnh phúc của gã đi, mẹ gã lại tái xuất giang hồ. Chưa đầy mười tuổi gã đã phải cặm cụi kiếm ăn, đối phó với bà mẹ sa đà hút chích, chăm bẵm đứa em gái mới chỉ biết lò dò tập đi. Tưởng chừng thế là đã đủ bù đầu, ai dè gã còn lắm chuyện nhặt về thêm một thằng nhóc lang thang.

Ngụy Khiêm đại não co thắt nghĩ cách kiếm cơm, tiểu não xoắn vặn lo tiền đóng học, lưng cõng em gái ham ăn lười làm, chân quắp em trai lầm lì ít nói, tay phải dắt Ba Béo truyền nhân của gia tộc mổ lợn mấy đời, tay trái kéo Thằng Rỗ cà lăm sáng sáng phụ mẹ đi bán quẩy, chật vật sinh tồn giữa thành thị trong giai đoạn kinh tế chuyển mình với đầy rẫy chông gai. Gã và gia đình bé nhỏ của mình, liệu rồi đây còn phải đón bao nhiêu giông gió nữa…